dừng bao lâu em mới mỏi
hỏi bao lâu em mới lắng nghe
tôi đã bịt lối thoát của những con khủng long không tuyên bố
em cố làm gì?
con sông
tôi dành nước đó
cho em
nóng và mềm
Em
sao không tắm?
cho em
mượt và ướt những giấc mộng rộp tên
Em
sao không gội?
cho em
kín như hòn đảo gần chìm
Em
sao không rửa?
Tôi
bơi mãi
bờ nào cũng thấy
em
không cất công tìm
không cất công ngóng
không cất công trông
không bị giời đè với ba bảy thinh không
không
chỉ không
nhận ra
tôi-anh-người-ta-gì
trên bờ nào em ở đấy