Cậu thơ, cậu bảo, lại dùng trà
Em sắm hài xinh lấm tấm hoa
Em đeo cái nải xanh biêng biếc
Em đi, chẳng chốc đã chạm nhà.
Chó một đôi con ngoe nguẩy đít
luýnh quýnh ra điều hắn biết ta
Phong thanh lốc cốc dăm tiếng guốc
Chó vui, bụng em cũng hát ca
Tề chỉnh lau li lụa với là
Cất tiếng cậu thưa “Mợ lại à.
Tôi mừng nhưng phải thưa với mợ
Đây đấy, nhưng tôi sắp đi xa.”
Cái gì cơ?
Chiều hôm khú khẳm trời buông xuống
Chim lợn lang thang lánh phân hoa
Mới hay tôi thật nòi khắc bạc
Mang mang chấp nhất nội can qua
Đến nay biết chẳng nên lưu cữu
Thì thôi, chào mợ, vọng an gia
Cậu nói vậy rồi phất áo bỏ đi
Hai con chó chạy theo nhắng nha nhắng nhít
Ngõ này duyên quá, hoa với hoa
Hàn ôn mấy chuỗi phất đà đà
Gạt lời em quay sang lối cũ
Gạn ý, ế giương, nhịp tà tà
Lộ rày vừa xa vừa văng vắng
May gân chưa mỏi, gối chưa già
Hài em còn chắc, hành trang nhẹ
Nhất pha nhị sa, mộng yên hà.
Iem chào cậu.