Đò con một chiếc xuôi dòng
ta đi thấy ngược, ta vòng vào đây
Ngó ai tha thướt như mây
ta theo. Người quát: “Ơ này, đi đâu?”
Đò bao chuyến mãi không thấy bến
Đã cam rồi, lại đến được đây
Há người rỗi được đôi ngày
tôi xin thưa chuyện, tửu thay cho trà
Người khen ta khéo ăn khéo nói
chưa trọn tuần đã gói mở dập dình
Người rằng thuỷ tại hữu kình
trông sương trông gió trông hình mà xuôi.
Ta trông đến cạn nước rồi
Lộng khơi trong đục chẳng lơi bận nào
Người rằng ư ẩn khôn lào
Chăng chi dăm khúc thế nào cập khôn
Bỗng nghe gió chướng xà qua gáy
Thu tửu về, ta quẩy nải đi
Người canh cho đích triều kì
Ta trì hồi vậy, người thì lơi neo
Một mình, ta thả dây lèo
Dây ngắn, buồm không giương, ta đành chèo cho xong
Một mình, ta lại xuôi dòng
Bến nào ngược nước ta sẽ lại vòng vào chơi.